định dạng file pdf, link google drive
https://drive.google.com/drive/folders/1b2UC_oI6E_QA_YQxsSNTQRN2JYOCv10q
tài liệu dành cho các bếp trưởng, sinh viên chuyên ngành bếp
những câu truyện ảo tưởng sẽ kích thích tri giác, khơi nguồn sáng tạo, đánh thức giấc mơ của bạn. ai có hứng thú viết truyện cùng mình. để lại tin nhắn trong phần nhận xét để mình tạo tác giả. chắc không ai rảnh đâu :)
định dạng file pdf, link google drive
https://drive.google.com/drive/folders/1b2UC_oI6E_QA_YQxsSNTQRN2JYOCv10q
tài liệu dành cho các bếp trưởng, sinh viên chuyên ngành bếp
Sáng Tác: Nhật Ngân, Mặc Thế Nhân
Thôi rồi ta đã xa nhau kể
từ đêm pháo đỏ rượu hồng
em đường em anh đường anh
yêu thương xưa chỉ còn âm thầm
em đành quên cả sao em kỷ
niệm xưa sánh như biển lớn
Ân tình cao tựa bằng non
chỉ đổi bằng gấm lụa sao người
Anh về gom lại thư em cả
nghìn trang giấy mỏng xanh màu
Gom cả áo lạnh ngày xưa anh đem ra đốt thành tro tàn
Cho người xưa khỏi phân
vân khi nhìn mưa gió bên thềm vắng
Khi mùa đông lạnh lùng
sang, anh khỏi nhớ chuyện ngày xưa
em ơi! hết rồi! hết rồi! chẳng
còn chi nữa đâu em
Yêu thương như nước trôi
qua cầu như đàn trỗi cung sầu
Còn gì nữa đâu?
Tôi thề tôi chẳng yêu ai
vì người ta cứ phụ tôi hoài
Bây giờ tôi chẳng còn tin
trong nhân gian có kẻ chung tình
Tôi giận tôi đã ngây thơ đem tình yêu hiến dâng cho người hết
Nên giờ tôi chẳng còn chi
khi người ngoảnh mặt mà đi
Sáng Tác: Vinh Sử
Không giờ rồi em ngủ đi
thôi
Hơi đâu mà lo lắng em ơi
Bọn mình nghèo túng đến
cho quen
Ngày sau giàu có mới
thương thêm
Chẳng lẽ nghèo hoài hay
sao?
Không giờ rồi em biết chưa
em?
Sao em còn thao thức trong
đêm
Thà nghèo mà biết mến
thương nhau
Còn hơn giàu có đổi thay
mau
Thôi em đừng buồn nhé em...
em ơi! em suy nghĩ chi từng
giờ
Cho anh gối chăng ơ thờ
Gần nhau như bơ vơ tội lắm!
em ơi! Rằng trời sinh voi
sinh cỏ
Đâu ai đói mà em lo
Thôi em đừng buồn nhé em..!
Không giờ rồi em ngủ cho
say
Mai đây còn lo kế sinh
nhai
Dù bọn mình vẫn trắng đôi
tay
Vẫn tin hạnh phúc ở tương
lai
Không bao giờ tình nhạt
phai..!!
Sáng Tác: Tô Thanh Tùng
Ở nơi nào cũng nhớ về quê
hương
Ở nơi nào cũng có tình yêu
thương
Em đi mây gió u buồn
Biết nơi xa đó có gì vui
hơn
Riêng tôi ôm mối tơ lòng vấn
vương
Nhớ nhớ phút phân ly
Tiễn bước em đi biết nói
câu gì
Em, em bước lên tàu, em vẫy
tay chào
Là từ đây xa nhau, là từ
đây xa nhau
Ở nơi này với dáng tự
nhiên xưa
Vẫn tin là bến đầu của mai
sau
Ðêm đêm tôi chắp tay cầu
Chúc em phương đó có nhiều
tương lai
Với bao mơ ước đong đầy
trong tay
Thuở ban đầu ai nghĩ chuyện
mai sau
Ðể bây giờ rồi cũng đành
thương đau
Ðêm đêm tôi chắp tay cầu
Chúc em phương đó có nhiều
tương lai
Với bao mơ ước đong đầy
trong tay
Sáng Tác: Minh Kỳ, Dạ Cầm
Quay về kỷ niệm lúc còn học
sinh
Tà áo trinh nguyên tô thắm
sân trường
Đời học sinh với nét đoan
trinh
Tươi đẹp như màu hoa xinh
Có đôi khi thấy buồn một
mình
Tâm hồn không sầu không
phiền vì ai
Màu mắt thơ ngây tóc xỏa
buông dài
Lời yêu đương vẫn rót bên
tai
Nhưng lòng không hề yêu ai
Bến Xuân xin ước hẹn ngày
mai
[ĐK:]
Tuổi thơ đi qua rồi, bạn
bè người một nơi
Xa xôi cách trở phương trời
Thương nhau nhắn nhủ đôi lời
Nhớ những lúc bên nhau gọi
tên
Vui say sưa mái trường
thân mến
Và bao niềm tâm tư khó
quên
Bây giờ kỷ niệm chôn vào
thời gian
Ngày tháng trôi qua hoa nở
phai tàn
Tìm tương lai giữa chốn xa
hoa
Phiêu bạc cuộc đời phong
ba
Nhớ thương về kỷ niệm ngày
qua ...
Sáng Tác: Ngọc Văn & Thương Linh
Không phải tại em cũng
không phải tại anh.
Tại Trời xui khiến nên
chúng mình thương nhau.
Tình nồng thắm biết bao
lúc ông Tơ bắc cầu.
Bà Nguyệt nối chữ yêu vui
trọn buổi ban đầu.
Rồi thời gian lướt mau,
tình ta úa màu.
Đàn dâng phím sầu đầy
thương đau khi tình héo.
Không phải tại em cũng không
phải tại anh.
Tình yêu! Tình yêu như hoa
nở đẹp xinh
khi xuân đến em ơi!
Làm thân hoa cho người ta
hái.
Hè sang sắc thắm hoa dần
tàn.
Thu đến nghẹn ngào rồi heo
may kéo sang mùa Đông.
Làm hoa kia chết trong lạnh
lùng.
Không phải tại em cũng
không phải tại anh.
Tại đời đen trắng nên
chúng mình xa nhau.
Mình từng nói đã lâu dẫu
đi chung chuyến tàu.
Người về bến khác nhau
không hẹn đến nơi nào.
Thì ngày nay có sao mình
không trách người
Mình không trách mình đời
đổi thay như màu áo .
Không phải tại em cũng
không phải tại anh.
Sáng Tác: Minh Kỳ, Huy Cường
Nhận được tin báo em lấy
chồng.
Bâng khuâng nhìn cánh thiệp
buồn không?
Hai năm sương gió tận miền
xa.
Mấy lần hồi âm vắng tin.
Ngờ đâu giờ em đến xe hoa.
Vì thời gian xóa tan hết rồi.
Bao nhiêu lời ước hẹn đầu
môi.
Không mang theo kỷ niệm buồn
vui.
Biết rằng tình ta thế
thôi.
Thì đâu còn ước mộng xa vời.
Em ơi! Giờ đây pháo hồng
tan tác rơi,
đưa người em đi lấy chồng
có người yên lặng buồn
trông.
Nhìn theo hun hút bóng xe
hoa
đay nghiến lòng mình tan
nát rồi.
Tình chết từ đây.
Giờ hành trang xếp xong hết
rồi.
Mai sông hồ kết bạn làm
vui.
Ta không duyên số thì đành
thôi.
Chúc người đẹp duyên lứa
đôi,
và xin đừng nhắc nhở đến
tôi.
Sáng Tác: Tú Nhi
Nếu lỡ chúng mình hai đứa
xa nhau
Nhìn mưa trên phố em có
thương sầu
Có nghe cay mắt chiều mưa
đổ
Có nghe lòng xót xa đau?
Hay em vội quên ngày đó?
Nếu lỡ chúng mình hai đứa
chia phôi
Đời em con gái đã lỡ yêu rồi
Vắng anh em biết còn ai nữa
Những khi hờn dỗi xa xôi
Còn ai đưa đón trong đời…
Vẫn biết yêu em, yêu nhiều
lắm
Nhưng tình ta mãi còn trái
ngang
Anh ơi đừng nói làm em sợ
Và rủi mình cách trở
Em để tang anh suốt….cuộc
đời
Nếu lỡ chúng mình hai đứa
hai nơi
Làm sao ta sống khi mất
nhau rồi
Vắng anh đôi phút là nhung
nhớ
Chỉ yêu và biết anh thôi
Thề yêu anh yêu mãi muôn đời
(3x)
Sáng Tác: Lưu Trần Lê
Mai lỡ hai mình xa nhau
Đừng khóc cho mi hoen sầu!
Ghi nhé em chuyện buổi ban
đầu
Đừng để tình ta phai tàn
mau
Lời nguyền xin khắc sâu.
Mai nếu hai mình xa nhau
Từng bước em đêm ai dìu?
Em khóc, ai dành dỗ, nuông
chiều?
Và ai dệt thơ cho em yêu
Trong đêm buồn quạnh hiu?.
Thương đôi mắt em buồn thật
buồn!
Thương em tính mang nhiều
tuổi hờn
Và hay bắt anh đưa đi chơi
Trong những lần mưa đổ nhiều
thật nhiều
Vì mùa mưa em yêu!.
Mai nhé hai mình xa nhau
Tội lắm em anh thơ dại!
Đêm ngóng đêm mỏi mắt
thương sầu
Kỷ niệm một đêm ta trót
trao
Yêu nhau đừng phụ nhau.
Sáng Tác: Hàn Châu
Chim xa rừng còn thương
cây nhớ cội
Người xa người rồi tội lắm
người ơi!
Người bỏ ra đi quên tình
xưa quên ước thề
Người đi quên lối về quên
tình nghĩa phu thê.
Năm năm rồi người không
quay trở lại
Chuyện ân tình thành nỗi
nhớ riêng tư
Bạc trắng như vôi ta buồn
ta đếm thế sự
Người quên quên mất rồi,
người lại nhớ nhớ khôn nguôi.
Ta tìm lên đường phố cũ
Những ngày xưa vẫn tìm về
nơi mái ấm nhà êm.
Ta như chim nhớ lá rừng
Về thăm cây thăm cội
Sao rừng chiều đìu hiu.
Ai đâu ngờ tình yêu nay
cách trở
Từng đêm dài còn một bóng
bơ vơ
Tình nghĩa trăm năm nay đã
chia hai hướng đời
Người đi quên mất rồi người
lại nhớ nhớ khôn nguôi.
Sáng Tác: Lâm Hoàng
Bạn bè xa nhau chưa bao lần
gặp lại
Kỷ niệm ngày xưa sao nói hết
cho vừa
Anh ở phương xa em người
nơi xứ lạ
Cuộc đời đổi thay cho mình
thương nhớ ai.
Để chuyện ngày xưa bao năm
dài miệt mài
Mình ngồi bên nhau chưa
dám nói lên lời
Thương tiếc cho nhau hai
tâm hồn thơ dại
Để rồi xa nhau mang nặng mối
tình sâu.
[ĐK:]
Đêm nay em ngồi một mình
Ôm lại chuyện ngày xưa mà
lòng nghe vấn vương
Mưa sao tiếng hát câu hò
Thương người em nhỏ bây giờ
ở đâu.
Tình cờ hôm nay tôi nghe
lòng hoang dại
Gặp lại người xưa bao năm
tháng mong chờ
Đau xót cho ai bây giờ anh
xa lạ
Đành hẹn từ đây chỉ có bạn bè thôi.
Sáng Tác: Lam Phương
Buồn nào hơn đêm nay
Buồn nào hơn đêm nay
Khi ngoài kia bão tố đầy
trời
Từng cánh lá cuốn gió
Rơi vào lòng đêm thâu
Thương thầm mối tình ngâu
Ngày về ôi xa quá
Cánh nhạn còn miệt mài
Trong nắng hồng mê say
Lạc bầy chim chíu chít
Hai phương trời cách biệt
Đêm chờ và đêm mong
Ta đã quen, quen từng hơi
thở
Quen tiếng cười và sóng
mát đưa tin
Tám mùa đông cây rừng khô
trụi lá
Chưa bao giờ một phút sống
xa nhau
Thương những đêm trăng tà
soi xóm vắng
Đưa em về anh viết thành
bài ca
Thương những khi trưa hè
nghiêng nắng đổ
Hắt hiu buồn tiếng vọng
nhè nhẹ đưa
Buồn nào hơn đêm nay
Buồn nào hơn đêm nay
Khi tình xuân đã úa bụi đời
Nhiều lúc muốn trách móc
Hay giận hờn vu vơ
Chỉ làm phí ngày thơ
Dù rằng sau mưa bão
Gió hiền hòa lại về
Vẫn thấy lòng hoang vu
Cuộc đời là hư vô
Bôn ba chi xứ người
Khi mình còn đôi tay
Ta đã quen, quen từng hơi
thở
Quen tiếng cười và sóng
mát đưa tin
Tám mùa đông cây rừng khô
trụi lá
Chưa bao giờ một phút sống
xa nhau
Thương những đêm trăng tà
soi xóm vắng
Đưa em về anh viết thành
bài ca
Thương những khi trưa hè
nghiêng nắng đổ
Hắt hiu buồn tiếng vọng
nhè nhẹ đưa
Buồn nào hơn đêm nay
Buồn nào hơn đêm nay
Khi tình xuân đã úa bụi đời
Nhiều lúc muốn trách móc
Hay giận hờn vu vơ
Chỉ làm phí ngày thơ
Dù rằng sau mưa bão
Gió hiền hòa lại về
Vẫn thấy lòng hoang vu
Cuộc đời là hư vô
Bôn ba chi xứ người
Khi mình còn đôi tay
Cuộc đời là hư vô
Bôn ba chi xứ người
Khi mình còn đôi tay
Sáng Tác: Anh Bằng
Người ơi! Khi cố quên là
khi lòng nhớ thêm.
Dòng đời là chuỗi tiếc nhớ
Mơ vui là lúc ngàn đắng
cay xé tâm hồn.
Tàn đêm tôi khóc khi trời
mưa buồn hắt hiu.
Lòng mình thầm nhớ dĩ vãng
Đau thương từ lúc vừa bước
chân
vào đường yêu.
Đêm ấy mưa rơi nhiều.
Giọt mưa tan tác mưa mùa
ngâu.
Tiễn chân người đi
Buồn che đôi mắt thấm ướt
khi biệt ly.
Nghe tim mình giá buốt
Hồi còi xé nát không gian
Xót thương vô vàn
Nhìn theo bóng tàu dần khuất
trong màn đêm.
Mùa Thu thương nhớ bao lần
đi về với tôi.
Mà người còn vắng bóng mãi
Hay duyên nồng thắm ngày ấy
nay đã phai rồi.
Từ lâu tôi biết câu thời
gian là thuốc tiên.
Đời việc gì đến sẽ đến
Nhưng ai bạc bẽo mình vẫn
không đành lòng quên.